Có một hôm ngồi cafe, tôi nhớ lại nhiều lần tôi đã nhầm lẫn và đinh ninh rằng mình đã làm gì đó hay sự việc gì đó đã xảy ra, nhưng nó lại không phải như thế. Tôi bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng, rằng liệu trên thực tế, thực tại tôi ghi nhớ, không phải thực tại ở dòng thời gian mà tôi đang hiện hữu.
Suy nghĩ 1: Tôi không thể nhớ mình để cái mũ ở đâu, khi đó cái mũ có thể ở bất kì đâu tuỳ thực tại, nhưng khi tôi truy xuất từ kí ức, tôi tìm thấy kí ức về cái mũ ở nơi tôi đặt nó từ lần trước. Liệu rằng, thực chất là tôi đã du hành từ thực tại trước đó tới thực tại mà tôi đưa ra quyết định đặt cái mũ ở đâu.
Suy nghĩ 2: Có lần tôi suy nghĩ và cho rằng con người trong dòng thời gian, ở du hành qua vô số thực tại, trong ý thức của họ, họ không bao giờ chết. Cái chết chỉ được xác định khi chúng ta quan sát nó xuất hiện trên một đối tượng khác chúng ta. Nhưng trên chính bản thân mình, cái chết thực sự chưa bao giờ xảy ra. Tôi đã từng có giả thuyết rằng, khi sự kiện cái chết xảy ra, bộ não đã di chuyển thực tại đến thế giới chúng ta tránh khỏi cái chết, trong kí ức chỉ ghi lại việc chúng ta suýt chết. ở thực tại khí ức không ghi nhận chúng ta thật sự đã chết và thực tại đó kết thúc không còn chúng ta ở đó nữa. và chúng ta không thể du hành đến đó lần nào nữa.
Suy nghĩ 3: Có cách nào để chứng minh khi chúng ta du hành giữa các thực tại bằng cách truy xuất kí ức không? Tiên đề để biết được điều này nhất định phải dựa trên 1 sự mâu thuẫn giữa các thực tại. Thật sự khó khăn để tạo ra được một thí nghiệm nhất quán để thực hiện điều này lặp đi lặp lại.
Suy nghĩ 4: Tôi cho rằng, ở cùng một thực tại, bộ não có xu hướng tránh du hành đến thực tại có tồn tại mâu thuẫn. Nghĩa là, khi bộ nào đánh dấu một vị trí thực tại nào đó trong kí ức, nó chỉ có khả năng đưa chung ta đến các thực tại liên quan đến xự kiện đó, và tất cả mọi sự kiện xảy ra với nó hay liên quan đến nó đều có một dòng thời gian giống nhau và thống nhất.